Ta Là Hàn Vũ Thiên - Chương 353
Truyện Ta Là Hàn Vũ Thiên - Chương 353 với tiêu đề 'Hoàng Tuyền Quốc Độ.'
Ở một vùng đất tràn ngập âm khí, quỷ khí, tà khí cùng rất nhiều loại hỗn tạp khí tức thuộc về âm giới, tại một cây cầu có tên Hoàng Tuyền có rất nhiều linh hồn vẻ mặt vô thần đang bị xích sắt trói tứ chi và cổ xếp hàng dài để được qua cầu, ở bên kia cầu có một mỹ nữ váy đó liên tục múc từng thìa canh cho vào chén để những linh hồn bước qua uống, Hắc Bạch Vô Thường lóe lên xuất hiện phía sau còn dẫn theo hàng vạn linh hồn bị bắt trói.
"Haiz, dương gian lại có thêm đại họa, âm giới cứ liên tục thổ nạp nhiều linh hồn như vậy, hai lão nói xem liệu rằng có rơi vào hỗn loạn hay không?
Bạch Vô Thường chống cằm thở dài nhìn mỹ nhân váy đỏ nói
"Chuyện này cũng không rõ, nhưng mà thế giới này âm dương hòa hợp, nếu ở phía dương gian có chuyện thì e là âm giới cũng sắp loạn cả lên rồi."
Hắc Vô Thương khoanh tay nhìn dòng người càng lúc càng đông thì thở dài cảm thán:
"Diêm gia không biết sẽ giải quyết như thế nào đây?"
Đám linh hồn khi uống xong bát canh của nữ quỷ thì thần trí minh mẫn lại được quỷ sai mang tới một tòa quan ải ở phía trên có ngồi một vị Phán Quan khuôn mặt dữ tợn, hắn liên tục tra hỏi nêu ra tội trạng từng linh hồn, viết vào giấy trắng mực đen đợi khi kết tội thì cuộn giấy sẽ được đem vào phía sau chờ con dấu của Diêm gia.
Địa phủ không giống như dân gian lưu truyền là tra tấn tội ác của người khác khi còn sống, mà chính là nơi để linh hồn tu luyện đạt được một lần cơ hội trở về lại dương gian, nhưng cũng sẽ xem xét vào công đức của bọn họ tích được khi còn sống mà phân xử tầng thứ tu luyện nào thích hợp nhất, mười tám tầng địa ngục căn bản chính là môi trường tu luyện của địa phủ, tầng 1 là tốt nhất còn tầng 18 chính là khắc nghiệt nhất, tùy thuộc vào công đức tích lũy khi còn sống và tội ác đã gây ra mà sắp xếp.
Địa phủ đặc thù ở chỗ linh hồn tu luyện khi bị đối thủ giết sẽ không hề hồn phi phách tán mà chỉ là bị xóa sạch tu vi phải bắt đầu lại từ con số không, linh hồn đạt tới đỉnh phong âm giới có thể đến địa phủ nhận lấy cơ hội trở lại nhân gian, nhưng tu vi linh hồn và trí nhớ khi còn hồn thể và kí ức kiếp trước đều sẽ bị xóa sạch, đầu thai chuyển kiếp trở thành một người thường lần nữa bắt đầu cuộc sống tại nhân gian.
Trương Tuân Vinh uống canh từ mỹ nữ váy đó lại được đem đến chỗ tên Phán Quan, sau khi tuy bố cáo trạng và được diêm gia đóng dấu thì hắn lại được quỷ sai đưa đến tầng thứ mười, Trương Tuân Vinh vẻ mặt khó hiểu khi thấy ở đây hội tụ hơn chục vạn linh hồn, ở một vách đá có một lão quỷ chấp tay sau lưng uy nghiêm ngút trời đang nhìn đám người náo loạn bên dưới, âm thanh quyền lực từ lão chậm rãi thốt ra nói:
"Toàn bộ các ngươi đều đã chết, chỉ còn là một đạo linh hồn vô định, các ngươi sẽ lại có thêm một cơ hội trùng sinh, nếu như cố gắng tu luyện đạt đến đỉnh tiêm ở thế giới này có thể gặp diêm gia để đầu thai chuyển thế, ta nhắc nhở các ngươi một chút chuyện quan trọng khi tu luyện ở âm giới, nơi đây khi các ngươi bị hạ sát thủ sẽ không chết mà linh hồn sẽ quay trở lại đây, nhưng tu vi tích lũy được sẽ bị hạ xuống một nửa, ở đây cũng như dương gian là lấy thực lực vi tôn, hãy cố gắng hết mình để tìm lại được một cơ hội trở về dương gian, lão phu chúc các ngươi may mắn ở Hoàng Tuyền Quốc Độ này."
Âm thanh lão già vừa dứt mọi người đều òa lên chấn động không thôi, bọn họ có kẻ hoang man, có kẻ hứng thú càng nhiều thêm là những tên không tin vào sự thật trước mắt, đột nhiên âm một tiếng đã có một kẻ đã động thủ với những kẻ bên cạnh mình, toàn bộ đám người ở đây tu vi đều là Phàm Cảnh tầng 7 đỉnh phong, ở Hoàng Tuyền Quốc Độ còn gọi là Linh Giai tầng 7, những kẻ ra tay trước rất độc đoán hạ sát chiêu để khiến đối phương tiêu tán linh hồn, đến khi ngưng tụ lại thì chỉ còn Linh Giai tầng 4, từng đạo thanh âm vô cùng đắc ý vang lên.
"Giết được kẻ nào hay kẻ đó, giảm bớt tu vi thì chính là giảm bớt một số kẻ cạnh tranh!"
Rất nhanh toàn trường đã trở nên hỗn loạn bởi tràn cảnh chém giết lẫn nhau, Trương Tuân Vinh còn không có động thủ mà là một trong số ít người không chọn ra tay mà liên tục tránh thoát, hắn biết động thủ ở đây không phải là một chuyện tốt lành gì sớm muộn cũng là mang theo mối họa ngầm, mang theo suy nghĩ giống như Trương Tuân Vinh còn có hơn mấy chục người nữa, khi một nhóm người tách khỏi đám đông rời xa đại sảnh hỗn loạn này đã làm cho lão già trên cao chú ý tới cười nói:
"Đúng là thông minh, những kẻ này mới thực sự có thể uy chấn tại Hoàng Tuyền Quốc Độ."
Trương Tuân Vinh cùng một nhóm người đứng ở phía xa quan sát, quả nhiên bọn họ đoán không sai một lúc sau những kẻ bị đánh tu vi hạ xuống Linh Giai tầng 4 đã liên thủ với nhau đánh một tên tầng 7 thành hư vô, mười tên linh giai tầng 4 liên thủ không giết được tầng 7, nhưng hai mươi ba mươi tên liên thủ lại thì có thể, một nam tử áo bào tím trong nhóm người ở đây nhìn tràn cảnh bên kia thì cười nhạt nói:
"Một đám ngu xuẩn, chém giết lẫn nhau như vậy chính là tự hại mình."
Một nữ tử yêu kiều ma mị trong đó cũng cười duyên dáng nói:
"Chúng ta đi thôi, đợi khi tu luyện trở lại Viên Cảnh thì thu thập bọn họ sau."
Một nửa trong nhóm người cũng hướng về tứ phía mà rời đi, Trường Tuân Vinh một minh ngồi ở tảng đá nhìn bầu trời phía trên thản nhiên nói:
"Ta nghĩ hai ngươi nên từ bỏ ý định động thủ ở thời điểm này đi."
Hai người phía sau vô cùng kinh ngạc không ngờ tới kẻ này từ đầu tới cuối chỉ nhìn phía xa mà vẫn có thể cảm ứng được chuyển động của bọn họ, nhưng mà hai thân ảnh kia vẫn chọn động thủ không có để lời nói của Trương Tuân Vinh đặt ở trong mắt, hắn lắc đầu cơ thể lóe lên trực tiếp nắm lấy cổ của hai người trực tiếp bẻ một cái đã khiến hai người họ trở về đại sảnh phía xa, linh hồn lực bị Trương Tuân Vinh hấp thu mà hắn cũng không trực tiếp đột phá Viên Cảnh mà từ Linh Giai tầng 7 đột phá tầng 8.