Sáng sớm hôm sau, hừng đông rực lửa, đến nổi cái nơi thâm uyên như đáy vực cũng phải nắng chói chang, sau một đêm luyện công, cặp mắt của Bạch Lang dần dần mở ra, chàng hít vào một hơi thật sâu, cảm nhận không khí trong lành thuở ban mai.
Đối với những võ sĩ, luyện công cả một đêm không hề khiến họ cảm thấy mệt mỏi mà ngược lại càng khiến tinh thần sảng khoái, tinh lực tràn đầy.
Bạch Lang đang định đứng dậy, đột nhiên thân hình bất động, thần sắc kinh hãi, bởi vì cách đây hơn trăm trượng, ở chỗ cái thạch động ấy, ngay tại cửa động là một cái xác chết, nhìn kỹ thì đó là xác của một con nai, toàn thân lông tơ dính máu, như đang bị một thứ gì đó bên trong thạch động lôi vào, ngắn ngủi vài giây, thân thể của con nai đã mất tăm.
"Này! Tiểu... "
Bất ngờ xuất hiện một giọng nói phát ra bên cạnh Bạch Lang, nhưng chàng đã nhanh chóng vung tay, che miệng của Thiết Sơn lại, đồng thời ra hiệu cho gã đừng làm ồn. Thiết Sơn nhắm mắt dưỡng thần, mở mắt ra thì đã thấy Bạch Lang ở ngay bên cạnh nên định lên tiếng gọi, ai ngờ đối phương lại bịt miệng của mình lại, bất quá nhìn thần sắc của Bạch Lang, gã chỉ đành gật đầu, giữ yên lặng.
Một lát sau Bạch Lang mới nhẹ nhàng buông tay, Thiết Sơn thấy vậy liền hỏi: "Tiểu Lang, có chuyện gì vậy?"
Ngón trỏ của Bạch Lang vừa chỉ về phía thạch động, vừa nói: "Lúc nãy, có xác của một con nai ở cửa động, nhưng dường nó đã bị tha đi rồi!" Sắc giọng của chàng không dấu nổi vẻ kinh hãi, khiến cho Thiết Sơn cũng không nhịn được mà hô lên: "Ý của ngươi, không lẽ là sinh vật thần bí đó đi săn mồi?!"
Bạch Lang cũng không biết phải trả lời làm sao, chỉ đành gật đầu, dù gì ngoài cách nghĩ đó ra cũng không còn cách giải thích nào khác hợp lý hơn, chàng bỗng nhiên rơi vào trầm mặc, không nói gì, Thiết Sơn thấy chàng như vậy, cũng không nói lời nào.
Khoảng một khắc trôi qua, sắc mặt Bạch Lang mới có biến đổi, chàng nhìn Thiết Sơn, nghiêm túc nói: "Thiết huynh, bây giờ hai ta bị kẹt ở đây, cũng không biết cách nào thoát ra, việc trước mắt nên làm chính là sinh tồn, mà nơi này sự sống đầy đủ, nên việc đó cũng không quan trọng lắm, chúng ta cần phải nâng cao thực lực, gi3t chết lão già Công Tôn đó, rồi mới nên nghĩ cách đi ra ngoài!"
Thiết Sơn bất giác ngẩn người, gã ngẫm nghĩ một lát, rồi gật đầu nói: "Được, cứ theo vậy mà làm!"
Công Tôn Hữu Lượng ở đây đã 20 năm, chắc chắn lão đã phải tìm kiếm đủ loại phương thức rời khỏi đây, ấy vậy mà lão vẫn bị mắt kẹt ở nơi này, điều này chỉ có thể nói rất khó để thoát khỏi đáy vực, nếu thực sự như vậy, thì kế hoạch Bạch Lang đã đề ra là tốt nhất cho hiện tại.
Nhãn:Nhất Thế Kiêu Hoành,nhat the kieu hoanh,chuong 51 nhat the kieu hoanh